Truyện Không Có Gì Lạ Đại Sư Huynh thể loại tiên hiệp hay - Tên đầy đủ truyện là: Thường Thường Không Có Gì Lạ Đại Sư Huynh ). "Trời ạ, cái này nam nhân, thật sự là quá đẹp rồi, ta yêu, ta yêu." Bạn đang đọc truyện Linh khí sống lại: Phân tích vạn vật
Sư phụ của nàng, chính là vị Tiên tôn Trọng Hoa kia. Thiên Âm cứ như thế, bắt đầu con đường tu tiên dài đằng đẵng. Thiên Âm chỉ vừa trở thành đệ tử tiên môn, nàng vẫn chỉ là một phàm nhân bình thường. Người đã tu thành tiên thì không cần ăn uống, nhưng Thiên Âm nàng thì vẫn biết đói bụng.
Nếu nói kể từ chuyến đi Tĩnh sơn, hắn đã biết sự tồn tại của đại ma đầu, vậy lúc ở đỉnh Thương Khung, cũng như đại ma đầu biết chuyện của hắn, hắn nhất định cũng biết chuyện của đại ma đầu, nhưng lại chẳng tiết lộ gì cả…
Lần đầu tiên t đọc truyện mà ngay từ đầu nam9 k trâu bò đấy, ông này ms đến trúc cơ thôi nhưng tính nam9 kiểu trầm mặc nhưng lại quan tâm nư9, dịu dàng qua hành động, đọc ngoại truyện ms biết ổng yêu nữ9 lâu rồi, lần đầu xyz của 2ng là do ổng tính kế ms đc, nhìn
Kết thúc xúc tích rõ ràng ngắn gọn Truyện cuối cùng, cũng chính là truyện duy nhất SE trong hệ liệt. nàng gặm nhấm lại từng kỷ niệm khi được ở bên sư phụ. Và rồi cho đến khi không thể chịu được. Nàng tìm một cái cớ để có thể đường đường chính chính đi
Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd.
* Môn phái tu tiênEditor Vi ViHuyền Thiên Tông, điện Khánh Vân.“Ngươi nói lại lần nữa, người kia mang theo cái gì lên núi?” Chưởng môn Hề Thu của Huyền Thiên tông ngồi trên cao trong đại điện, đột ngột đứng lên.“Bẩm báo chưởng môn, ngươi kia nói là Phệ Hồn Phiên.” Đệ tử truyền lời đáp lại.“Phệ Hồn Phiên? Lại là Phệ Hồn Phiên! Chẳng lẽ người tới chính là Ma tu Nhuế Mi.” Hề Thu tiến lên một bước, mặt tức giận nói, “Ma tu khá lắm, lại dám xông tới Huyền Thiên tông của ta, ta muốn xem hắn có năng lực gì? Các vị sư huynh đệ, hãy theo ta cùng nhau đi diệt ma đầu kia.” Nói xong liền định mang theo tất cả trưởng lão xuống núi.“Sư huynh chậm đã!” Hề Thần đường chủ cầm pháp bảo vội vàng ngăn cản người, “Theo ta thấy, ngươi tới chưa chắc là ma đầu kia.”“Lời này là thế nào?” Hề Thu sửng sốt hỏi.“Sư huynh có nghe nói, Vạn Ma quật của Ma tu Nhuế Mi lúc trước đột nhiên có việc?”“Chuyện này ta đương nhiên có nghe rồi.” Hề Thu gật dầu, “Nhưng chuyện này với việc hắn đến đây có quan hệ gì?”“Vài ngày trước, ta từng cố ý đi Ma quật kia kiểm tra.” Hề Thần giải thích, “Phát hiện những đồ vật hại người bên trong đều bị hủy sạch sẽ, mặt dù không thấy bóng dáng ma đầu kia, nhưng thủ hạ của hắn dùng người sống luyện thành tay sai đều bị diệt toàn bộ, hơn nữa đều là một kiếm toi mạng, Ma quật bên trong còn lưu lại kiếm khí. Nhất định có người từng xông vào đó.”“Ý của ngươi là…” Hề Thu giật mình, “Đó chính là một kiếm tu!” Thế gian này kiếm tu rất khó tìm, lại có thể xông vào Vạn Ma quật, ít nhất là tu vi Kim Đan.“Không sai!” Hề Thần gật đầu, “Ta xem người dưới núi, dám quang minh chính đại tới Huyền Thiên tông, trong tay lại có Phệ Hồn Phiên. Có lẽ chính là người xông vào Vạn Ma quật.”Hề Thu hai mắt tỏa sáng, tức giận tan hết, ngược lại mang theo kích động nhìn các đệ tử trong sảnh nói, “Nhanh, mời người kia vào đây.”Hắn trở trở lại vị trỉ chủ vị ngồi xuống, không tới một phút, chỉ thấy một nam tử theo cánh cửa mà tới, người mặc bộ trường sam màu trắng, nhìn xương cốt không tới hai mươi tuổi, cả người mang theo kiếm khí bén nhọn, nhìn ra là một kiếm tu Kim Đan. Tay phải cầm mặt cờ màu đen, mơ hồ bên trong có Quỷ khí dao động, chính là Phệ Hồn Phiên trong truyền thuyết.“Kiếm tu Nghệ Thanh, bái kiến Thu chưởng môn, các vị chân nhân.” Hắn chắp tay chào một cái.“Nghệ Thanh!” Hề Thu giật mình, lần nữa đứng lên từ trên ghế, “Ngươi chính là tán tu Nghệ Thanh.”“Chính là tại hạ.” Nghệ Thanh trả càng thêm kinh ngạc, ngay cả các vị đường chủ ở đây đều liên tục quay đầu nhìn về phía người trong điện, thật sự bởi cái tên Nghệ Thanh này, trong các tán tu, thậm chí là Ma tu đều rất nổi ai biết hắn từ đâu xuất hiện, lúc xuất hiện chính là tu vi Kim Đan. Đồn rằng hắn trời sinh ghét ác như kẻ thù, hay bất bình giùm người. Ma tu chết trên tay hắn nhiều vô tu từ trước đến giờ ở khắp nơi, loại người gì cũng có, phần lớn không thành Ma tu cũng thành người chuyên đi trộm cắp, giết người đoạt bảo. Hắn giống như dòng nước trong ở giới tán tu, làm người chính trực như sắt thép, chỉ cần là người ác lọt vào tay hắn, tuyệt đối không tốt có kết quả tốt lành gì. Thế nhưng hắn lại là một kiếm tu, so với đồng cấp mạnh hơn không ít, tin đồn Ma tu từ Kim Đan trở xuống đều bị hắn đánh quá, nơi hắn đi đến, có rất ít Ma tu dám ra ngoài phạm tội.“Nghệ đạo hữu, không biết ngươi tới Huyền Thiên Tông lần này, là vì chuyện gì?” Hề Thu Thanh trực tiếp đem cờ trong tay giơ lên, trầm giọng nói, “Ta tới hôm nay, là muốn giao cờ này cho quý phái. Muốn mời quý phái lấy linh khí hóa giải Quỷ khí trên cờ này, siêu độ mấy chục ngàn oan hồn bên trong.”“Đây chính là Phệ Hồn Phiên.”“Đúng vậy!”“Nghệ đạo hữu, không biết Ma tu Nhuế Mi kia…”“Nhuế Mi đã chết!”Quả nhiên, Hề Thu có chút kích động, đường chủ Hề Thần bên cạnh trước một bước gấp gáp hỏi, “Một tháng trước, sự việc bên trong Vạn Ma quật, là ngươi gây nên?”“Vâng!”Mọi người cùng ồ lên, quả nhiên là hắn! Ma tu Nhuế Mi là họa lớn của Huyền Thiên tông, hắn làm nhiều việc ác, hành tung lại bí mật, không ai biết Vạn Ma quật của hắn ở đâu. Tu vi lại là Kim Đan đại viên mãn, cộng thêm nguyên nhân có Phệ Hồn Phiên, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh ra tay cũng không chiếm được chỗ tốt. Huyền Thiên tông nhiều lần muốn vây hắn lại không tìm được bóng dáng, không nghĩ tới lại bị Nghệ Thanh giải quyết, có thể vượt cấp đánh bại hắn, không hổ là kiếm tu.“Ha ha ha ha, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên!” Hề Thu cười to, cùng các đường chủ trao đổi ánh mắt, mọi người đều có ý tưởng giống nhau. Nhân tài như vậy, nhất định không tiếc giá nào phải lưu lại.“Đa tạ Nghệ đạo hữu giúp bổn môn giải quyết tai họa Nhuế Mi này.” Hề thu vẻ mặt rạng rỡ tiến lên, tán thưởng vỗ vai đối phương một cái.“Ma tu cũng không phải một mình ta đánh.” Nghệ Thanh trả lời thành thật.“Nghệ đạo hữu không cần khiêm tốn, người này gieo họa khắp nơi, các phái sớm đã hợp tác truy nã.” Hề Thu càng thêm vui vẻ, chỉ chỉ cờ trên tay hắn nói, “Bây giờ hắn chết cũng là đền tội, việc siêu độ Phệ Hồn Phiên bổn môn sẽ tự mình làm không đổ trách nhiệm cho người khác.”“Làm phiền Thu chưởng môn.” Nghệ Thanh đưa cờ trong tay qua, “Nếu chuyện này đã xong, Nghệ Thanh xin phép cáo từ.” Đang định xoay người ra ngoài, Hề Thu vội vàng cản người lại.“Đạo hữu chậm đã.” Hề Thu nhanh chóng làm pháp trận phong ấn trên cờ, thu hồi lại nói, “Ta thấy đạo hữu thiên tư trác tuyệt**, kiếm khí khắp người, chắn hẳn ít ngày nữa sẽ ngưng tụ ra kiếm ý. Nhưng lĩnh hội kiếm ý từ trước tới giờ nguy hiểm, không thể chịu đc quấy nhiễu làm phiền. Đạo hữu một thân một mình càng thêm khó khăn, có từng nghĩ qua gia nhập tông môn, để môn phái che chở.”** Thiên tư trác tuyệt ý nói có năng khiếu, tài năng cực tốt.“Đa tạ ý tốt của chưởng môn.” Nghệ Thanh lắc đầu, “Tại hạ không có ý tưởng gia nhập tông môn.”“Đạo hữu đừng vội cự tuyệt.” Hề Thu tiếp tục khuyên, “Huyền Thiên tông ta mặc dù không quá nổi tiếng, nhưng cũng coi như đầu đầu ba tông bốn phái. Trong tam tông bốn phái, chỉ có phái ta hiểu biết sâu với kiếm tu, sư thúc bọn ta cũng là một vị kiếm tu Hóa Thần. Qua nhiều năm như vậy, hắn luôn muốn thu một đệ tử đích truyền, lấy tư chất đạo hữu đây, nếu như ở lại phái ta, nhất định hắn sẽ nhìn trúng.” Lạy một Hóa Thần làm đệ tử, đây là vinh dự biết bao, tu sĩ không ai muốn từ Thanh nhíu chân mày lại, “Xin lỗi, tại hạ đã có sư môn.”“Cái gì!” Ngươi không phải là tán tu sao? Hề Thu giật mình, bật thốt lên, “Sư phụ ngươi là ai?”“Ta à!” Hắn vừa dứt lời, trước mắt có ngươi giơ móng vuốt lên, giây lát tiến lên trong mắt mọi người, “Ta nói này đại ca, ngươi đục khoét nền tảng thọc gậy bánh xe của ta là tốt sao?”Hề Thu sợ hết hồn, đột nhiên lui về phía sau, “Ngươi là ai… Từ đâu xuất hiện?”“Ta đều ở đây a.” Cho xin, nàng rõ ràng đi theo đầu bếp cùng nhau lúc đó Nghệ Thanh theo thói quen lui về phía sau nàng nửa bước, mang theo kiêu ngạo hếch thẳng lưng, nghiêm trang giới thiệu, “Sư phụ ta, Thẩm Huỳnh.”
30 chương đầu bạn vivi edit nhưng drop từ năm 2018 mình thấy truyện này khá hay nên quyết định edit tiếp Thể loại Ngôn tình, Tiên Hiệp, Siêu Hài, Cổ Đại, Xuyên Không Trong giang hồ luôn luôn nói rằng Nghệ Thanh là đệ nhất kiếm tu trên thế gian, tu vi kiếm thuật không ai có thể vượt qua. Dù là thời điểm tu tiên ở hạ giới hay Thiên đình trên tiên giới, từ trước đến nay chưa bao giờ thua. Nghệ Thanh cười một tiếng nói “Đó là bởi vì các ngươi không biết đến sư phụ ta, nói đến tu vi, ta kém xa người. Nhớ lúc đó mười phương Thiên Đế trên Tiên giới, sư phụ ta đánh chín phương, một phương khác là ta.” “Sư Phụ? Ngươi có sư phụ? Là ai? Tại sao từ trước đến giờ chưa từng nghe qua.” “Sư phụ ta là…Ồ? Sư phụ! Sư Phụ? Sư phụ ta đâu? Có ai nhìn thấy sư phụ ta đâu không?” Bên cạnh, một người yên lặng giơ tay lên, “Ta ở nơi này!” -_- Sau khi xuyên qua, phiền não duy nhất của Thẩm Huỳnh chính là…Cảm giác tồn tại quá thấp! Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Sư Phụ Lại Mất Tích Rồi Sư Phụ Vô Địch Thiên Hạ - Edit! Mới Cập Nhật Kim Phiếu Mới Đề Cử Xem Thêm Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Ta Xuyên Thành Tu Tiên Giới Vật Chủng Hiếm Có Vưu Tiền Ta Xuyên Thành Tu Tiên Giới Hi Hữu Vật Chủng Vưu Tiền Sư Phụ Lại Mất Tích Rồi Vưu Tiền Hôm Nay Sư Huynh Đã Nghĩ Thông Chưa Vưu Tiền Sư Huynh Hôm Nay Tưởng Khai Sao Dịch Vưu Tiền Luôn Có Người Mang Hỏng Đồ Tôn Ta Vưu Tiền Vưu Tiền Tác Phẩm Cùng Tác Giả Cha Ta Là Nam Thần Diêu Tư là đứa không cha không mẹ, cuộc sống bình thường, không tai họa, khó khăn, nàng cảm thấy cả đời cứ như vậy thuận lợi đến già. Sa… Xem Ngay
Editor Vi Vi, An Nhiên Tiểu Phiến, Hoangforever Thể loại Truyện tiên hiệp, thể loại sư đồ luyến, nữ sư nam đồ, nuôi dạy từ nhỏ Nguồn convert Vô Vô Trong giang hồ luôn luôn nói rằng Nghệ Thanh là đệ nhất kiếm tu trên thế gian, tu vi kiếm thuật không ai có thể vượt qua. Dù là thời điểm tu tiên ở hạ giới hay Thiên đình trên tiên giới, từ trước đến nay chưa bao giờ thua. Nghệ Thanh cười một tiếng nói “Đó là bởi vì các ngươi không biết đến sư phụ ta, nói đến tu vi, ta kém xa người. Nhớ lúc đó mười phương Thiên Đế trên Tiên giới, sư phụ ta đánh chín phương, một phương khác là ta.” “Sư Phụ? Ngươi có sư phụ? Là ai? Tại sao từ trước đến giờ chưa từng nghe qua.” “Sư phụ ta là…Ồ? Sư phụ! Sư Phụ? Sư phụ ta đâu? Có ai nhìn thấy sư phụ ta đâu không?” Bên cạnh, một người yên lặng giơ tay lên, “Ta ở nơi này!” -_- Sau khi xuyên qua, phiền não duy nhất của Thẩm Huỳnh chính là…Cảm giác tồn tại quá thấp!
Edit + Beta Tiểu Phiến-Thời điểm Thẩm Huỳnh trở lại nhà lá của chính mình đã là nửa kéo dài chăn,nằm vào trong,thở phào một cái thật dài,cuối cùng cũng coi như yên xuyên qua đây đã sắp 4 tháng,cũng không biết đây là địa phương nào, đâu đâu cũng có thứ kỳ vì có chút mù đường,nàng vòng vo trong rừng này đến mấy ngày cũng không thấy nửa bóng người,nhất là qua mấy ngày ăn gió nằm sương mà sống,đói bụng đến ngực dán vào lưng thì ở đằng sau lưng,rốt cuộc là may mắn gặp được mấy tên lên núi săn bắn,bọn họ cho nàng mấy củ khoai lang mật,tạm thời an ủi dạ dày nàng đứng dậy khởi đầu bọn họ mời nàng cùng xuống núi,nhưng nàng lại nghĩ nếu cố gắng còn có thể xuyên trở lại nên nàng liền từ chối,trở lại cái nhà tranh này chờ xem khi nào thì có thể bất ngờ trở nhà lá này,tuy rằng cũ nát đến tưởng như bất cứ lúc nào cũng có thể sập,cũng may còn có thể ngăn gió chắn mưa,ở lại mấy ngày,nàng ở nhà phế bỏ đi thuộc tính bạo phát,lại càng không muốn ai biết lần này ở nhà,lại ở nhà đến gần 4 cùng vẫn không trở lại,đồng hương cho khoai lang mật nhưng đã ăn xong từ sớm,nàng không có cách nào khác,đành phải ra ngoài tìm thức sâu cây cối rậm rạp,nàng căn bản không phân biệt nổi thứ gì có thể ăn,thứ gì không ăn vật nhỏ lại có rất nhiều,mỗi con đều có nhiều dinh dưỡng,đều so với những con vật phổ thông lớn hơn không ít,hơn nữa nàng còn phát hiện,những động vật nhỏ này còn biết nói!Không thể không nói,là một người theo chủ nghĩa vô thần,nàng ban đầu đã bị sợ hết hồn. Nhưng đói nên phải ác,nàng không lo nổi loại chuyện quái lực loạn thần* nữa nói nàng là người đã chuyển kiếp,không cùng thế giới,cũng không phải động vật không thể có chút biến dị?[ *Quái lực loạn thần Ta không hiểu nữa O_O Có ai hiểu từ này nghĩa là gì không? O_O ]Mãi đến lúc nàng phát hiện một con Kuro Usagi* đang cắn người,thuận tay đánh,cứu mấy người một cái đó còn là người quen,chính là mấy thợ săn cho nàng khoai lang,lúc này mới biết hóa ra mấy tiểu động vật này lại là yêu ăn thịt người.[ *Kuro Usagi Là một nhân vật anime mặc bộ đồ thỏ con O_O Nếu muốn biết thêm chi tiết mời tra gg, ta nhìn ảnh nó cũng thấy dễ thương đó,lại còn sẹc xi O_O ] Mấy thợ săn kia cho rằng nàng là tiên nhân,đối với nàng cảm không tiếp tục mời nàng xuống núi,hơn nữa đối với hành vi săn yêu của nàng luôn miệng tán lệ nàng giết nhiều thêm mấy con để tránh chúng nó ăn thịt người,cũng nhét cho nàng càng thêm nhiều khoai lang Huỳnh vốn đang dự định xuống núi"....."-_- Nhìn khoai lang mật trong tay,nàng thực khó mà nói bản thân không muốn vậy,từ nay nàng sống bằng cách săn yêu,bắt đầu những động vật nhỏ kỳ quái này,ít nhất thịt vẫn ăn ngon hơn khoai lang mật.╮╯▽╰╭Đi săn hồi lâu,nàng phát hiện thân thể của mình thật giống như xảy ra chút thay đổi? Rõ ràng cho tới bây giờ nàng đều không có đánh nhau,nhưng cho dù là gặp phải động vật nhỏ kỳ lạ nào,nàng luôn có thể dễ dàng bắt đối nữa khí lực lại rất lớn,ngay cả bản thân nàng cũng không thể tin tưởng ràng có vài động vật nhỏ còn có năng lực đặc thù,tỷ như há mồm có thể phun lửa,hay giơ tay liền có thể những kỹ năng này lại giống như không có hiệu nghiệm với nàng,phun lửa nhiều lắm cũng chỉ có thể thiêu được một vạt áo nàng,dùng đất chôn nàng vẫn còn có thể bò chí có lúc nàng cố tình để bị cắn một cái,kết quả lại tét đối phương miệng đầy răng ràng da thịt nàng mềm mại ôn nhu sờ một cái là chuẩn như thế,vậy mà đối phương lại không cắn bắt đầu nàng còn tưởng mấy là do mấy động vật nhỏ này quá thử rút mấy cây đại thụ trăm năm,kết quả mấy thứ này căn bản lẫn lộn cây già,nàng dễ dàng rút lên như nhổ chục cây già trước nhà nàng bị nàng rút sạch sẽ,vì vậy....nàng thuận tiện vòng qua cái sân này mới xác nhận một chuyện,nàng ở thế giới này..... hình như là vô địch?Nàng cảm thấy đây cũng là dị thế trọng lực kém Địa Cầu,là hiện tượng bình thường,trọng lực Địa Cầu cùng Mặt Trăng còn không giống nhau thật sau khi phát hiện vấn đề này,nàng muốn tìm người khác xác nhận một chút, nghe nói cái thế giới này còn thật sự có tiên nhân, đáng tiếc một tháng này nàng chẳng thấy được mấy có thể bất đắc dĩ ở lại nơi này,tính tình nàng luôn an nhàn,nói dễ nghe là tùy theo hoàn cảnh, khó nghe một chút chính là không biết đi lên sẽ chết liền ở nhà lười người thật đúng là không có gì theo dù kỹ thuật nấu nướng một lời khó nói hết,thường xuyên làm cháy nồi,cũng may không cần đói nói chuyện với tiểu động vật ăn thịt có chút không được tự nhiên,nhưng ăn ăn....cũng thành thói quen!╮╯﹏╰╭"Thật là mệt..." Cơn buồn ngủ ập tới,Thẩm Huỳnh duỗi người,kéo lên cái chăn cũ nay đã đủ mệt mỏi,rốt cuộc có thể tiếp tục ngủ,hy vọng sẽ không gặp người quấy nhiễu nàng ngủ nghĩ như vậy,nhưng mới vừa chợp mắt,bên tai đột nhiên ầm một tiếng nổ đạo tia chớp bổ xuống, trực tiếp bổ ra một lỗ thủng to trên mái nhà,theo một tiếng "bá lạp lạp"* sụp đổ,cỏ bắn tung tóe,căn phòng nhỏ trải qua một trận mưa gió liền sập hơn phân nửa, chỉ còn dư lại một tấc đất chỗ giường nhỏ của nàng.[ *Bá lạp lạp Thứ lỗi cho ta không biết phải sửa cái này như thế nào =_= nó là một tiếng động đổ xuống đó nhưng trong tiếng việt là cái gì thì ta chịu =_= ]Thẩm Huỳnh "..."Ngay sau đó, "bịch" một tiếng,một bóng người rơi xuống sân,máu bắn tung tóe nhuộm đầy đất, bạch y ban đầu đã bị nhuộm đỏ một nửa,phía trên là đủ loại vết thương."Ha ha ha ha..." Tiếng cười phách lối vang lên nửa bầu trời,thân ảnh màu đen ngay sau đó chậm rãi đáp xuống một nửa nhà đã trở thành phế tích của nàng, "Nghệ Thanh,không phải ngươi muốn trừ ma vệ đạo* sao? Không phải ngươi muốn giết ta sao? Tại sao lại không làm được?"[ *Trừ ma vệ đạo Diệt trừ ma quỷ bảo vệ lẽ phải ]"Nhuế Mi..." Người rơi ở trong viện giãy dụa bò dậy, nhưng lại bị thương quá nặng,nỗ lực mất nửa ngày mới có thể chống dậy nửa người, "Ma đầu ngươi dùng linh hồn người sống tế Phệ Hồn Phiên,tu sĩ chính đạo chúng ta..... Nhất định phải giết ngươi!""Hừ! Vẫn còn đang mạnh miệng!" Hắc y nam nhân kia lạnh đến rên lên một tiếng, "Nghệ Thanh, ngươi dựa vào việc bản thân là kiếm tu, theo đuổi ta ba ngày ba đêm, hại ta khổ tâm luyện chế Phệ Hồn Phiên thiếu chút nữa hủy trong chốc lát, hôm nay ta liền muốn bắt ngươi tế cờ để tiêu tan mối hận trong lòng ta."Nói xong hắn liền lấy ra lá cờ trong tay giương lên,nhất thời hơn mười đạo tia chớp phát ra, đùng đùng bổ xuống sân,không chỉ bổ cho người kia một lần nữa tê liệt đến phải trở về, còn đánh xung quanh sân thêm mấy cái lỗ Huỳnh nhíu mày..... Nhà của ta."Ha ha ha..... mùi vị yêu khí vào cơ thể như thế nào?" Hắc y nam nhân càng cười đắc ý, "Không uổng công ta dốc lòng nghĩ cách bày Tụ Linh Trận,tốn 3 ngày dẫn ngươi tới đây.""... Hèn hạ!""Ai bảo ngươi xen vào việc của người khác." Nhuế Mi cười lạnh một tiếng, "Chẳng qua là giết mấy người phàm mà thôi, Huyền Thiên Tông còn không quan tâm đến,ngươi bắt chó đi cày quản cái gì chứ?""Ngươi nói bậy!" Nghệ Thanh há mồm phun ra một búng máu, hoàn toàn không nhấc lên được nửa tia linh thật sự không nghĩ tới tên Ma tu* này lại có lá gan bày Tụ Linh Trận của cửa vào Yêu nhất thời sơ suất trúng chiêu,yêu khí tràn vào cơ thể,linh khí phân này hắn ta mới đánh lén thành công,làm hắn bị thương tới mức mặc dù chỉ là một tán tu người tu luyện tự do,không có tông môn,nhưng cũng là đạo pháp chính thống, cầu là tối cao đại đạo Ta cũng không hiểu tối cao đại đạo là cái gì ^3^.Trơ mắt nhìn thấy hắn lấy đi Linh Phách của người sống,làm sao có thể nhịn được,mạng của người phàm không phải là mạng sao?Lại nói thượng tiên của Huyền Thiên Tông,làm sao có thể không biết việc này,chẳng qua là chưa từng phát hiện mà thôi."Được rồi, nếu ngươi đã cố ý tìm chết, hôm nay ta sẽ thành toàn cho ngươi!" Nhuế Mi giương lá cờ trong tay,đang muốn động thủ thì phía bên phải lại truyền tới một giọng nữ mềm mại."Alô, người đó...""Người nào?" Nhuế Mi cả kinh, đột nhiên quay đầu nhìn lại,lại nhìn thấy một người nhìn rất bụi bẩn,lại còn bao bọc chăn trên người,cả người bẩn thỉu,còn có mấy cọng cỏ bám trên đầu tóc rối căng thẳng trong bụng,là một nữ nhân,nàng ở chỗ này từ lúc nào? Dùng tu vi của hắn sao có thể không phát hiện chút nào!Hắn quan sát nàng một chút,phát hiện nàng hoàn toàn không có tu vi,lúc này mới yên lòng,chỉ là một phàm nhân."Không nghĩ tới ở nơi rừng sâu núi thẳm này còn có người phàm cư trú." Nhuế Mi khẽ cong khóe miệng,nổi lên một độ cong quỷ dị, "Lại có một vật liệu tốt để tế cờ.""Ngươi muốn làm gì!" Nam nhân trong đống phế liệu vừa dứt lời,trên người như bị kích thích mà liều mạng bò dậy la lớn, "Ngươi còn muốn hại người!""Ngươi đến lúc này còn muốn làm việc tốt." Nhuế Mi khinh thường, đi về phía Thẩm Huỳnh, "Chính mình đã như vậy, còn muốn đi cứu người!""Dừng tay! Nhuế Mi nàng chẳng qua là một người phàm.""Ha ha..." Hắn càng cười sâu hơn, "Phệ Hồn Nhiên của ta không ngại hồn phách người phàm.""Ngươi! Cô nương, chạy mau a! Hắn không phải là người tốt!" Người hắn liều mạng bò tới,lại không ngăn cản được bước chân của Nhuế Mi,chỉ có thể la to kêu người chạy đi."Hừ, chạy sao?""Ngươi đứng lại!""Ta nói..." Thẩm Huỳnh vén chăn lên, chau mày, "Các ngươi có thể an tĩnh một chút hay không?" Đã trễ lắm rồi Mi chạy tới mép giường,nghe vậy liền hạ thấp giọng cười cười, "Ha ha, đứa bé, ta lập tức để ngươi an tĩnh!" Là loại an tĩnh vĩnh viễn nâng lên cờ trong tay,ánh sáng của điện lấp lánh.....Thẩm Huỳnh phối hợp đứng lên,thở dài một lần, sau đó đưa tay,trực tiếp bình tĩnh xuyên qua điện quang nặng nề,xách lên cổ áo đối Mi sợ hãi,còn không phản ứng kịp thì đã cảm thấy một trận đất trời quay cuồng trước Huỳnh nắm cổ áo của hắn,hất sang bên phải một cái,bịch một tiếng đập người xuống đất,lại chuyển qua phía bên trái bất một như nàng đang vẫy túi vải,bên trái một cái,bên phải một cái,nhất thời rừng rậm liền không ngừng vang lên tiếng thình thịch bịch bịch và tiếng nàng than phiền từng câu."Ta đã nói không có khí lực thức dậy, bảo ngươi đừng ồn để ta ngủ! Bảo ngươi đừng ồn để ta ngủ đi! Bảo ngươi đừng ồn để ta ngủ...."Nghệ Thanh "..."Hắn... Là hoa mắt đúng không?Không chờ hắn thấy rõ ràng,mắt đã tối sầm lại,trực tiếp hôn mê bất chương 3-Tiểu Phiến Hãy ném đề cử vô mặt ta đi ^3^
truyện sư phụ lại mất tích rồi